(宋sòng) 朱 zhū 熹 xī
奇 qí 哉 zāi 康 kāng 山 shān 阳 yáng, 双 shuāng 剑 jiàn 屹 yì 对 duì 起 qǐ。 上 shàng 有 yǒu 横 héng 飞 fēi 云 yún, 下 xià 有 yǒu 瀑 pù 布 bù 水 shuǐ。
崩 bēng 腾 téng 复 fù 璀 cuǐ 璨 càn, 佳 jiā 丽 lì 更 gèng 雄 xióng 伟 wěi。 势 shì 从 cóng 三 sān 梁 liáng 外 wài, 影 yǐng 落 luò 明 míng 湖 hú 里 lǐ。
平 píng 生 shēng 两 liǎng 仙 xiān 句 jù, 咏 yǒng 叹 tàn 深 shēn 仰 yǎng 止 zhǐ。 三 sān 年 nián 落 luò 星 xīng 湾 wān, 怅 chàng 望 wàng 眼 yǎn 空 kōng 眯 mī。
今 jīn 朝 zhāo 随 suí 杖 zhàng 屦 jù, 得 dé 此 cǐ 弄 nòng 清 qīng 泚 cǐ。 更 gèng 诵 sòng 玉 yù 虹 hóng 篇 piān, 尘 chén 襟 jīn 谅 liàng 昭 zhāo 洗 xǐ。
(宋)朱熹
奇哉康山阳,双剑屹对起。上有横飞云,下有瀑布水。
崩腾复璀璨,佳丽更雄伟。势从三梁外,影落明湖里。
平生两仙句,咏叹深仰止。三年落星湾,怅望眼空眯。
今朝随杖屦,得此弄清泚。更诵玉虹篇,尘襟谅昭洗。
更多的了解作者?请参考朱熹的著名诗词。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。