(明míng) 林 lín 鸿 hóng
玉 yù 貌 mào 邯 hán 郸 dān 女 , 少 shào 小 xiǎo 来 lái 深 shēn 宫 gōng。 春 chūn 芳 fāng 羞 xiū 百 bǎi 媚 mèi, 秋 qiū 水 shuǐ 明 míng 芙 fú 蓉 róng。
君 jūn 王 wáng 一 yī 爱 ài 惜 xī, 白 bái 日 rì 生 shēng 春 chūn 风 fēng。 春 chūn 风 fēng 不 bù 长 好 , 妾 qiè 颜 yán 岂 qǐ 长 保 bǎo。
一 yī 作 玉 yù 阶 jiē 别 , 衷 zhōng 肠 cháng 向 xiàng 谁 shuí 道 dào。 忆 yì 昔 xī 少 shào 年 nián 梦 mèng, 不 bù 向 xiàng 邯 hán 郸 dān 飞 fēi。
今 jīn 日 rì 还 思 君 jūn, 时 shí 时 shí 望 wàng 金 jīn 扉 fēi。 虽 suī 作 泉 quán 下 xià 土 tǔ, 悽 qī 悽 qī 何 所 suǒ 依 yī。
* 注音校对中...
(明)林鸿
玉貌邯郸女,少小来深宫。春芳羞百媚,秋水明芙蓉。
君王一爱惜,白日生春风。春风不长好,妾颜岂长保。
一作玉阶别,衷肠向谁道。忆昔少年梦,不向邯郸飞。
今日还思君,时时望金扉。虽作泉下土,悽悽何所依。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。