(宋sòng) 释 shì 慧 huì 开 kāi
灵 líng 山 shān 大 法 fǎ 王 wáng, 末 mò 运 yùn 希 xī 所 suǒ 遇 yù。
声 shēng 名 míng 遍 biàn 天 tiān 下 xià, 乾 坤 kūn 恣 zì 独 dú 步 bù。
草 cǎo 鞋 xié 挂 guà 龙 lóng 休 , 三 sān 宣 xuān 浑 hún 不 bù 顾 gù。
凌 líng 灭 miè 曹 cáo 源 yuán 生 shēng, 训 xùn 徒 tú 参 活 huó 句 。
宗 zōng 门 mén 个 样 yàng 师 shī, 熟 不 bù 生 shēng 恋 liàn 慕 mù。
天 tiān 庭 tíng 重 降 勅 chì 黄 huáng 来 lái, 凌 líng 霄 xiāo 峰 fēng 顶 dǐng 施 shī 甘 gān 露 lù。
* 注音校对中...
(宋)释慧开
灵山大法王,末运希所遇。
声名遍天下,乾坤恣独步。
草鞋挂龙休,三宣浑不顾。
凌灭曹源生,训徒参活句。
宗门个样师,熟不生恋慕。
天庭重降勅黄来,凌霄峰顶施甘露。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。