咏史-拼音版-王昌龄

全文拼音

 咏 yǒng 史 shǐ

(táng) 王 wáng 昌 chāng 龄 líng

 荷  畚 běn 至 zhì 洛 luò 阳 yáng

 杖 zhàng 策  游 yóu 北 běi 门 mén

 天 tiān 下 xià 尽 jìn 兵 bīng 甲 jiǎ

 豺 chái 狼 láng 满 mǎn 中 zhōng 原 yuán

 明 míng 夷  方 fāng 遘 gòu 患 huàn

 顾  我  徒  崩 bēng 奔 bēn

 自  惭 cán 菲 fěi 薄  才 cái

 误  蒙 méng 国 guó 士 shì 恩 ēn

 位 wèi 重 zhòng 任 rèn 亦  重 zhòng

 时 shí 危 wēi 志 zhì 弥  敦 dūn

 西  北 běi 未 wèi 及  终 zhōng

 东 dōng 南 nán 不  可  吞 tūn

 进 jìn 则  耻 chǐ 保 bǎo 躬 gōng

 退 tuì 乃 nǎi 为 wéi 触 chù 藩 fān

 叹 tàn 息  嵩 sōng 山 shān 老 lǎo

 而 ér 后 hòu 知 zhī 其  尊 zūn

原文

咏史

()王昌龄

荷畚至洛阳,杖策游北门。天下尽兵甲,豺狼满中原。

明夷方遘患,顾我徒崩奔。自惭菲薄才,误蒙国士恩。

位重任亦重,时危志弥敦。西北未及终,东南不可吞。

进则耻保躬,退乃为触藩。叹息嵩山老,而后知其尊。

作者

更多的了解作者?请参考王昌龄的著名诗词


拼音有误?我来纠错