(清qīng) 姚 yáo 燮 xiè
淡 dàn 烟 yān 楼 lóu 阁 gé, 认 rèn 鸾 luán 镮 huán 红 啮 niè。 一 yī 树 shù 春 chūn 棠 táng 韵 yùn 娇 jiāo 绝 jué。 道 dào 相 xiāng 逢 féng 匆 cōng 卒 , 未 wèi 便 biàn 情 qíng 深 shēn, 又 yòu 何 分 , 暗 àn 里 星 xīng 眸 móu 斜 xié 瞥 piē。
髫 tiáo 年 nián 知 几 jǐ 许 xǔ, 兰 lán 浦 pǔ 灵 líng 娥 é, 天 tiān 上 shàng 团 tuán 圆 yuán 好 时 shí 节 jié。 炙 zhì 暖 nuǎn 十 shí 三 sān 簧 huáng, 要 唱 chàng 欢 huān 侬 nóng, 怕 pà 翠 cuì 鸟 、 向 xiàng 花 huā 偷 tōu 泄 。 兀 避 bì 酒 jiǔ、 佯 yáng 醺 xūn 泥 ní 人 rén 怀 huái, 悄 撚 niǎn 着 胸 xiōng 前 qián, 紫 zǐ 囊 双 shuāng 结 。
* 注音校对中...
(清)姚燮
淡烟楼阁,认鸾镮红啮。一树春棠韵娇绝。道相逢匆卒,未便情深,又何分,暗里星眸斜瞥。
髫年知几许,兰浦灵娥,天上团圆好时节。炙暖十三簧,要唱欢侬,怕翠鸟、向花偷泄。兀避酒、佯醺泥人怀,悄撚着胸前,紫囊双结。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。