(宋sòng) 晏 yàn 殊 shū
海 hǎi 上 shàng 蟠 pán 桃 táo 易 yì 熟 shú, 人 rén 间 jiān 好 hǎo 月 yuè 长 cháng 圆 yuán。 惟 wéi 有 yǒu 擘 bò 钗 chāi 分 fēn 钿 diàn 侣 lǚ, 离 lí 别 bié 常 cháng 多 duō 会 huì 面 miàn 难 nán。 此 cǐ 情 qíng 须 xū 问 wèn 天 tiān。
蜡 là 烛 zhú 到 dào 明 míng 垂 chuí 泪 lèi, 熏 xūn 炉 lú 尽 jìn 日 rì 生 shēng 烟 yān。 一 yī 点 diǎn 凄 qī 凉 liáng 愁 chóu 绝 jué 意 yì, 谩 màn 道 dào 秦 qín 筝 zhēng 有 yǒu 剩 shèng 弦 xián。 何 hé 曾 céng 为 wéi 细 xì 传 chuán。
(宋)晏殊
海上蟠桃易熟,人间好月长圆。惟有擘钗分钿侣,离别常多会面难。此情须问天。
蜡烛到明垂泪,熏炉尽日生烟。一点凄凉愁绝意,谩道秦筝有剩弦。何曾为细传。
更多的了解作者?请参考晏殊的著名诗词。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。