(宋sòng) 李 lǐ 覯 gòu
一 yī 蜕 tuì 嚣 尘 chén 向 xiàng 此 cǐ 生 shēng,
柳 liǔ 枯 kū 槐 huái 老 lǎo 正 伤 shāng 情 qíng。
高 gāo 吟 yín 尽 日 rì 知 谁 shuí 听 tīng,
零 líng 露 充 chōng 肠 cháng 且 独 dú 清 qīng。
螳 táng 斧 fǔ 不 bù 劳 láo 阴 yīn 致 zhì 害 hài,
貂 diāo 冠 犹 yóu 可 共 传 chuán 名 míng。
骚 sāo 人 rén 若 有 遗 魂 hún 在 zài,
应 放 fàng 冤 yuān 声 shēng 伴 bàn 尔 ěr 鸣 míng。
* 注音校对中...
(宋)李覯
一蜕嚣尘向此生,柳枯槐老正伤情。
高吟尽日知谁听,零露充肠且独清。
螳斧不劳阴致害,貂冠犹可共传名。
骚人若有遗魂在,应放冤声伴尔鸣。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。