(明míng) 刘 liú 基 jī
雨 潇 xiāo 潇 xiāo, 风 fēng 袅 niǎo 袅 niǎo, 柔 róu 梦 mèng 相 牵 qiān, 不 bù 觉 jué 春 chūn 窗 chuāng 晓 xiǎo。 雁 yàn 到 dào 衡 héng 阳 yáng 回 huí 去 qù 了 , 镜 jìng 里 离 lí 莺 yīng, 独 dú 对 duì 琴 qín 台 老 lǎo。
楚 chǔ 天 tiān 长 , 秦 qín 树 shù 杳 yǎo, 山 shān 蹙 cù 愁 chóu 眉 méi, 江 jiāng 学 xué 回 huí 肠 cháng 绕 rào。 满 mǎn 地 苍 cāng 烟 yān 连 lián 碧 bì 草 cǎo, 弱 ruò 水 shuǐ 三 sān 千 qiān, 人 rén 隔 gé 蓬 péng 莱 lái 岛 dǎo。
* 注音校对中...
(明)刘基
雨潇潇,风袅袅,柔梦相牵,不觉春窗晓。雁到衡阳回去了,镜里离莺,独对琴台老。
楚天长,秦树杳,山蹙愁眉,江学回肠绕。满地苍烟连碧草,弱水三千,人隔蓬莱岛。
更多的了解作者?请参考刘基的著名诗词。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。