(唐táng) 卢 lú 肇 zhào
习 xí 习 xí 和 hé 风 fēng 至 zhì, 过 条 tiáo 不 bù 自 zì 鸣 míng。 暗 àn 通 青 qīng 律 lǜ 起 qǐ, 远 yuǎn 傍 bàng 白 bái 蘋 生 shēng。
拂 树 shù 花 huā 仍 réng 落 , 经 林 lín 鸟 自 zì 惊 jīng。 几 牵 qiān 萝 luó 蔓 动 dòng, 潜 qián 惹 rě 柳 liǔ 丝 sī 轻 qīng。
入 rù 谷 迷 mí 松 sōng 响 xiǎng, 开 kāi 窗 chuāng 失 shī 竹 zhú 声 shēng。 薰 xūn 弦 xián 方 fāng 在 zài 御 yù, 万 wàn 国 guó 仰 皇 huáng 情 qíng。
* 注音校对中...
(唐)卢肇
习习和风至,过条不自鸣。暗通青律起,远傍白蘋生。
拂树花仍落,经林鸟自惊。几牵萝蔓动,潜惹柳丝轻。
入谷迷松响,开窗失竹声。薰弦方在御,万国仰皇情。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。