(唐táng) 齐 qí 己 jǐ
何 hé 处 chù 背 繁 红 , 迷 mí 芳 fāng 到 dào 槛 重 。 分 fēn 飞 fēi 还 独 dú 出 chū, 成 chéng 队 duì 偶 ǒu 相 xiāng 逢 féng。
远 yuǎn 害 hài 终 zhōng 防 fáng 雀 , 争 zhēng 先 xiān 不 bù 避 bì 蜂 fēng。 桃 táo 蹊 牵 qiān 往 wǎng 复 fù, 兰 lán 径 jìng 引 yǐn 相 从 。
翠 cuì 裛 yì 丹 dān 心 xīn 冷 lěng, 香 xiāng 凝 níng 粉 fěn 翅 chì 浓 nóng。 可 寻 xún 穿 chuān 树 shù 影 yǐng, 难 觅 mì 宿 花 huā 踪 zōng。
日 rì 晚 wǎn 来 lái 仍 réng 急 jí, 春 chūn 残 cán 舞 wǔ 未 wèi 慵 yōng。 西 xī 风 fēng 旧 jiù 池 chí 馆 guǎn, 犹 yóu 得 采 芙 fú 蓉 róng。
* 注音校对中...
(唐)齐己
何处背繁红,迷芳到槛重。分飞还独出,成队偶相逢。
远害终防雀,争先不避蜂。桃蹊牵往复,兰径引相从。
翠裛丹心冷,香凝粉翅浓。可寻穿树影,难觅宿花踪。
日晚来仍急,春残舞未慵。西风旧池馆,犹得采芙蓉。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。