(明míng) 文 wén 徵 zhēng 明 míng
绿 树 shù 成 chéng 阴 yīn 径 jìng 有 苔 ,
园 yuán 庐 lú 无 恙 yàng 客 kè 归 guī 来 lái。
清 qīng 朝 自 zì 是 shì 容 róng 疏 shū 懒 lǎn,
明 míng 主 zhǔ 何 hé 尝 cháng 弃 qì 不 bù 才 cái。
林 lín 壑 hè 岂 qǐ 无 投 tóu 老 lǎo 地 ,
烟 yān 霞 xiá 常 cháng 护 hù 读 dú 书 shū 台 。
石 湖 hú 东 dōng 畔 pàn 横 塘 táng 路 lù,
多 duō 少 shǎo 山 shān 花 huā 待 我 wǒ 开 kāi。
* 注音校对中...
(明)文徵明
绿树成阴径有苔,园庐无恙客归来。
清朝自是容疏懒,明主何尝弃不才。
林壑岂无投老地,烟霞常护读书台。
石湖东畔横塘路,多少山花待我开。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。