(宋sòng) 晏 yàn 殊 shū
忆 yì 得 dé 去 qù 年 nián 今 jīn 日 rì, 黄 huáng 花 huā 已 yǐ 满 mǎn 东 dōng 篱 lí。 曾 céng 与 yǔ 玉 yù 人 rén 临 lín 小 xiǎo 槛 jiàn, 共 gòng 折 zhé 香 xiāng 英 yīng 泛 fàn 酒 jiǔ 卮 zhī。 长 cháng 条 tiáo 插 chā 鬓 bìn 垂 chuí。
人 rén 貌 mào 不 bù 应 yīng 迁 qiān 换 huàn, 珍 zhēn 丛 cóng 又 yòu 睹 dǔ 芳 fāng 菲 fēi。 重 chóng 把 bǎ 一 yī 尊 zūn 寻 xún 旧 jiù 径 jìng, 所 suǒ 惜 xī 光 guāng 阴 yīn 去 qù 似 sì 飞 fēi。 风 fēng 飘 piāo 露 lù 冷 lěng 时 shí。
(宋)晏殊
忆得去年今日,黄花已满东篱。曾与玉人临小槛,共折香英泛酒卮。长条插鬓垂。
人貌不应迁换,珍丛又睹芳菲。重把一尊寻旧径,所惜光阴去似飞。风飘露冷时。
更多的了解作者?请参考晏殊的著名诗词。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。