(宋sòng) 晏 yàn 殊 shū
湖 hú 上 shàng 西 xī 风 fēng 斜 xié 日 rì, 荷 hé 花 huā 落 luò 尽 jìn 红 hóng 英 yīng。 金 jīn 菊 jú 满 mǎn 丛 cóng 珠 zhū 颗 kē 细 xì, 海 hǎi 燕 yàn 辞 cí 巢 cháo 翅 chì 羽 yǔ 轻 qīng。 年 nián 年 nián 岁 suì 岁 suì 情 qíng。
美 měi 酒 jiǔ 一 yī 杯 bēi 新 xīn 熟 shú, 高 gāo 歌 gē 数 shù 阕 què 堪 kān 听 tīng。 不 bù 向 xiàng 尊 zūn 前 qián 同 tóng 一 yī 醉 zuì, 可 kě 奈 nài 光 guāng 阴 yīn 似 sì 水 shuǐ 声 shēng。 迢 tiáo 迢 tiáo 去 qù 未 wèi 停 tíng。
(宋)晏殊
湖上西风斜日,荷花落尽红英。金菊满丛珠颗细,海燕辞巢翅羽轻。年年岁岁情。
美酒一杯新熟,高歌数阕堪听。不向尊前同一醉,可奈光阴似水声。迢迢去未停。
更多的了解作者?请参考晏殊的著名诗词。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。