(宋sòng) 释 shì 重 zhòng 顯 xiǎn
雷 léi 峰 fēng 孤 gū 顶 dǐng 谁 shuí 家 jiā 路 lù, 上 兮 xī 下 xià 兮 xī 复 fù 何 hé 故 gù。
曾 列 liè 三 sān 千 qiān 一 yí 半 bàn 徒 tú, 我 wǒ 今 jīn 独 dú 满 mǎn 当 dāng 时 shí 数 。
鲸 jīng 麟 lín 麟 lín, 龙 lóng 鳞 lín 鳞 lín,
坤 kūn 维 wéi 高 gāo 步 bù 生 shēng 清 qīng 尘 chén。 休 云 yún 裴 péi 相 慕 mù 黄 huáng 蘗 bò,
额 é 有 圆 yuán 珠 zhū 七 qī 尺 身 shēn。 利 lì 禅 者 zhě,
利 lì 禅 者 zhě, 倚 yǐ 天 tiān 长 cháng 剑 jiàn 应 牢 láo 把 。
或 huò 谓 wèi 风 fēng 云 yún 不 bù 再 zài 来 lái, 谁 shuí 为 苍 cāng 苍 cāng 分 昼 zhòu 夜 yè。
* 注音校对中...
(宋)释重顯
雷峰孤顶谁家路,上兮下兮复何故。
曾列三千一半徒,我今独满当时数。
鲸麟麟,龙鳞鳞,
坤维高步生清尘。休云裴相慕黄蘗,
额有圆珠七尺身。利禅者,
利禅者,倚天长剑应牢把。
或谓风云不再来,谁为苍苍分昼夜。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。