(宋sòng) 辛 xīn 弃 qì 疾 jí
绿 lǜ 杨 yáng 堤 dī, 青 qīng 草 cǎo 渡 dù。 花 huā 片 piàn 水 shuǐ 流 liú 去 qù。 百 bǎi 舌 shé 声 shēng 中 zhōng, 唤 huàn 起 qǐ 海 hǎi 棠 táng 睡 shuì。 断 duàn 肠 cháng 几 jǐ 点 diǎn 愁 chóu 红 hóng, 啼 tí 痕 hén 犹 yóu 在 zài, 多 duō 应 yīng 怨 yuàn、 夜 yè 来 lái 风 fēng 雨 yǔ。
别 bié 情 qíng 苦 kǔ。 马 mǎ 蹄 tí 踏 tà 遍 biàn 长 cháng 亭 tíng, 归 guī 期 qī 又 yòu 成 chéng 误 wù。 帘 lián 卷 juǎn 青 qīng 楼 lóu, 回 huí 首 shǒu 在 zài 何 hé 处 chù。 画 huà 梁 liáng 燕 yàn 子 zǐ 双 shuāng 双 shuāng, 能 néng 言 yán 能 néng 语 yǔ, 不 bù 解 jiě 说 shuō、 相 xiāng 思 sī 一 yī 句 jù。
(宋)辛弃疾
绿杨堤,青草渡。花片水流去。百舌声中,唤起海棠睡。断肠几点愁红,啼痕犹在,多应怨、夜来风雨。
别情苦。马蹄踏遍长亭,归期又成误。帘卷青楼,回首在何处。画梁燕子双双,能言能语,不解说、相思一句。
更多的了解作者?请参考辛弃疾的著名诗词。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。