(清qīng) 戴 dài 梓 zǐ
彩 cǎi 凤 fèng 珠 zhū 楼 lóu 竟 jìng 日 rì 閒 ,
白 bái 杨 yáng 黄 huáng 鸟 忽 hū 绵 mián 蛮 mán。
沧 cāng 桑 sāng 我 wǒ 已 yǐ 悲 bēi 人 rén 事 shì,
富 fù 贵 guì 谁 shuí 能 铸 zhù 世 shì 寰 huán。
盈 yíng 尺 砚 yàn 田 tián 供 八 bā 口 kǒu,
半 bàn 函 hán 卷 juàn 帙 zhì 展 zhǎn 衰 颜 yán。
菜 cài 根 gēn 滋 zī 味 wèi 延 yán 年 nián 药 yào,
何 hé 必 bì 吹 chuī 笙 shēng 缑 gōu 岭 lǐng 山 shān。
* 注音校对中...
(清)戴梓
彩凤珠楼竟日閒,白杨黄鸟忽绵蛮。
沧桑我已悲人事,富贵谁能铸世寰。
盈尺砚田供八口,半函卷帙展衰颜。
菜根滋味延年药,何必吹笙缑岭山。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。