(宋sòng) 黄 huáng 升 shēng
西 xī 风 fēng 解 jiě 事 shì, 为 wèi 人 rén 间 jiān、 洗 xǐ 尽 jìn 三 sān 庚 gēng 烦 fán 暑 shǔ。 一 yī 枕 zhěn 新 xīn 凉 liáng 宜 yí 客 kè 梦 mèng, 飞 fēi 入 rù 藕 ǒu 花 huā 深 shēn 处 chù。 冰 bīng 雪 xuě 襟 jīn 怀 huái, 琉 liú 璃 lí 世 shì 界 jiè, 夜 yè 气 qì 清 qīng 如 rú 许 xǔ。 刬 chǎn 然 rán 长 cháng 啸 xiào, 起 qǐ 来 lái 秋 qiū 满 mǎn 庭 tíng 户 hù。
应 yīng 笑 xiào 楚 chǔ 客 kè 才 cái 高 gāo, 兰 lán 成 chéng 愁 chóu 悴 cuì, 遗 yí 恨 hèn 传 chuán 千 qiān 古 gǔ。 作 zuò 赋 fù 吟 yín 诗 shī 空 kōng 自 zì 好 hào, 不 bù 直 zhí 一 yī 杯 bēi 秋 qiū 露 lù。 淡 dàn 月 yuè 阑 lán 干 gān, 微 wēi 云 yún 河 hé 汉 hàn, 耿 gěng 耿 gěng 天 tiān 催 cuī 曙 shǔ。 此 cǐ 情 qíng 谁 shuí 会 huì, 梧 wú 桐 tóng 叶 yè 上 shàng 疏 shū 雨 yǔ。
(宋)黄升
西风解事,为人间、洗尽三庚烦暑。一枕新凉宜客梦,飞入藕花深处。冰雪襟怀,琉璃世界,夜气清如许。刬然长啸,起来秋满庭户。
应笑楚客才高,兰成愁悴,遗恨传千古。作赋吟诗空自好,不直一杯秋露。淡月阑干,微云河汉,耿耿天催曙。此情谁会,梧桐叶上疏雨。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。